Tổng thống Syria có đánh vợ?
Cho đến một hôm có ông khách tới chơi nhà bên cạnh. Thấy nhà đó tiếng kêu khóc, ông này mò sang, nhìn một lúc rồi bảo “Này anh kia, có thôi đánh vợ đi không?”. Thằng cha kia thuộc vào dạng đại cùn “Vợ tôi, tôi đánh, việc gì đến ông”. Nói rồi tiếp tục đấm đá dã man hơn.
Ông khách nổi xung, túm cổ tay côn đồ, nhấc lên như con nhái, rồi tát cho mấy cái. Đây nhé, mày xem mày bị tát thì đau và nhục như thế nào. Mày mà còn đánh vợ, tao cho mày ra bã luôn. Không hiểu sao, sau lần ấy, lão chồng ít đánh vợ hẳn.
Bạn nghĩ gì về chuyện này. Nếu chủ cậy thế nhà riêng, muốn chửi chồng, muốn đánh vợ, muốn giết con cũng được chăng? Chắc chắn là không được rồi. Pháp luật chưa sờ đến thì cũng phải có ai đó ra tay chặn tội ác.
Thế giới cũng vậy. Cậy chủ quyền quốc gia, cấm người khác không được can thiệp vào nội bộ, rồi muốn giết dân vô tội thế nào cũng được chăng. Không thể được rồi. Thế nào cũng có ai đó can thiệp. Hôm nay có thế làm càn, nhưng ngày mai thành tội phạm chống nhân loại. Chết rồi thì họ đào mồ lên xử án.
Dường như Syria đang rơi vào trạng thái của anh chồng vũ phu. Assad được cho là người ra lệnh giết đồng bào dã man bằng khí độc sarin, làm chết hơn 1400 người, trong đó có hơn 400 trẻ em. Nếu điều đó là sự thật, chả lẽ thế giới ngồi nhìn Assad giết cả dân tộc như Khmer Đỏ lấy vồ đập vào đầu 4 triệu người Campuchia.
Lúc này cần có “sen đầm quốc tế” can thiệp như ông khách đến chơi gặp tay hay đánh vợ.
Việt Nam giải phóng Campuchia khỏi nạn diệt chủng là một ví dụ can thiệp từ bên ngoài. Dù lý do đứng đằng sau còn nhiều nữa, nhưng Khmer Đỏ xứng đáng bị đưa ra tòa án quốc tế vì phạm tội chống nhân loại.
Mỹ can thiệp vào Kosovo, Iraq, Afghanistan và nhiều nơi khác trên thế giới cũng có lý do na ná như ông khách xử lý thằng chồng khốn kiếp.
Nếu Tổng thống Bush không làm gì thì Afghanistan vẫn còn luật đạo Hồi khủng khiếp do Taliban đứng đầu, khủng bố khắp nơi. Tại Iraq, không tìm được vũ khí hủy diệt, nhưng thế giới vui hơn khi không có Saddam Hussein tàn bạo, giết người như ngóe. Hắn bị treo cổ là rất phải.
Bây giờ mới hỏi, tại sao trên thế giới có rất nhiều kẻ thất phu mà Mỹ không xử lý, lại chọn đúng anh Assad. Đơn giản, Mỹ chỉ ra tay khi quyền lợi của Mỹ bị đụng chạm. Đánh vợ kêu khóc ngay bên tai, điếc đít, bố không ngủ được nên phải rút súng.
Hơn nữa, Syria là điểm đấu trí giữa Putin và Obama sau vụ Snowden. Khí độc sarin đã làm cả hai say đòn, muốn dạy cho nhau một bài học.
Có bốn lý do mà Nga che chắn Syria: (1) Là nơi Nga có căn cứ hải quân duy nhất ở nước ngoài tại Trung Đông và rất quan trọng về chiến lược; (2) Nga vẫn còn “tư tưởng” chiến tranh lạnh và muốn có đồng minh chút ít dù đã suy sụp hoàn toàn sau sự sụp đổ ở Đông Âu và Liên Xô cũ; (3) Nga ghét thói can thiệp quốc tế chống lại một quốc gia có chủ quyền như Syria, coi đó là tiền lệ nguy hiểm và ảnh hưởng đến Nga. Phải nói thêm, Nga này từng can thiệp tự do vào Tiệp Khắc, Hungary và Afghanistan; và (4) Syria mua rất nhiều vũ khí của Nga mà anh gấu đang túng ngoại tệ.
Đánh thẳng vào mặt Nga không được thì đánh thằng em Syria để xem Putin nói phét đến đâu. Trung Quốc và Nga đều có interest (quyền lợi) tại Syria. Khí độc sarin là cái cớ, nhưng là cớ quan trọng để Mỹ can thiệp. Trung Quốc cũng ngại vì giá dầu tăng, Nga lo cũng đúng.
Cũng lạ cho hai anh Nga và Trung Quốc trêu ngươi cao bồi. Trung Quốc không cản thằng em Bắc Triều Tiên dọa bậy bạ, tự nhiên để Mỹ đến quây. Rồi biển Đông cũng vậy. Trung Quốc dọa chiếm biển đảo của Việt Nam và Philippines, là rủ sen đầm đến.
Cho đến thời điểm này, về quân sự, người Mỹ tin, nếu đánh nhau, không máy bay hay tên lửa của Syria nào bay nổi lên không trung. Radar, tên lửa, xe tăng Nga sẽ tịt ngòi hết. Cứ xem trận chiến Nam Tư thì rõ.
Trong khi đó, dân Việt nhà ta mê vũ khí Nga. Nào là tầu ngầm kilo, S300, Sukhoi hay MIG… mua về dọa Trung Quốc. Thời nay Nga là quốc gia mafia, Trung Quốc mua Sukhoi cũng bán, Việt Nam muốn S300 cũng xong. Họ đâu còn là Liên Xô thân ái của các vị từng du học ở thế kỷ trước mà phải dựa vào cho mệt. Putin chưa bao giờ coi Việt Nam là đồng minh.
Từ khi lên chức Tổng thống đến giờ là 5 năm, Obama chưa bắn phát Tomahawk nào. “Sen đầm” mà không đánh nhau thì mất sức chiến đấu. Quốc hội chắc thông qua làm phép thôi.
Nghe hai ông Kerry và Hagel, cựu binh từ chiến trường Việt Nam, đủ hiểu mấy hôm tới lại được xem các loại vũ khí Mỹ và Nga đọ sức. Sau vụ này, ai thắng thì ta nên đặt hàng mua vũ khí cho chắc ăn.
Phỏng đoán chiến tranh ư? Thấy hàng xóm đánh vợ, các bạn có can không? Từ đó mà suy ra Mỹ có tấn công Syria hay không. Người ta bảo, Nhật làm xong mới nói, Israel làm xong cũng chẳng nói. Mỹ nói trước rồi mới làm.
Mỹ cũng khôn chán, vụ nào cần dằn mặt thì nói rất to, tớ đánh đấy, liệu mà tránh, nhưng vụ nào cần bất ngờ thì bắt chước người Nhật, làm xong mới báo. Nhưng họ không học Israel, cao bồi phải đàng hoàng, không nói nhiều, mà “hốt liền” như ông Nguyễn Bá Thanh đòi bắt sâu tham nhũng.
Hôm nay (4-9), tại cuộc họp báo ở Stockholm cùng với Thủ tướng Fredrik Reinfeldt, Obama nói “I would argue that when I see 400 children subjected to gas, or 1,400 innocent civilians dying senselessly . . . the moral thing to do is not to stand by and do nothing. – Tôi muốn nói, nhìn thấy 400 trẻ là mục tiêu của hơi độc, 1400 người chết vô tội, thì chả lẽ người có đạo đức lại đứng nhìn và không làm gì”
Theo cái tone này của Obama và thượng viện bàn về Syria thì người Mỹ đi đến kết luận “Assad đánh vợ”. Muốn biết kết cục thế nào, xin xem hồi sau sẽ rõ
..../.