SỰ THẬT BÊN TRONG CHUYỆN LÀNG BÁO
https://www.facebook.com/hannisggp
ĐĂNG THỊ HÀN NI
**
- Các bạn còn nhớ, vụ khám xét Cty Xuân Lan 727 không? Vụ này Hội Chống
gian lận thương mại và Hỗ trợ người tiêu dùng TPHCM (Afca) cung cấp đơn tố cáo
có chữ ký giả cho Quản lý thị trường để đánh DN – cũng do cha con này đạo diễn!
Kết quả, Đội trưởng Đội QLTT bị…bay!
- Rồi gần đây, vụ khiến PGS.TS Giám đốc Sở Y tế phải khóc, cũng do những
thông tin sai sự thật, dùng hình ảnh sự kiện tháng trước để minh họa cho cáo
buộc tháng sau của báo Người tiêu dùng – cũng cha con ấy đạo diễn!
Ai đã từng dự Đại hội Cổ đông của Ngân hàng Ex sẽ thấy cách họ tác nghiệp, 5-7 người ào ào ngông nghênh, cái gì cũng quay, làm áp lực và đe dọa...
Còn nhiều vụ nữa...
Ai đã từng dự Đại hội Cổ đông của Ngân hàng Ex sẽ thấy cách họ tác nghiệp, 5-7 người ào ào ngông nghênh, cái gì cũng quay, làm áp lực và đe dọa...
Còn nhiều vụ nữa...
Nhưng quay lại vụ thạch tín trong nước mắm, nó cũng y cách làm đối với
Xuân Lan 727 trước đây, cũng mượn tay một tổ chức với danh nghĩa “bảo vệ người
tiêu dùng” để đánh đấm. Ai tin hội chứ tôi thì rành quá. Trước đây, Hội Afca
với tên “hỗ trợ người tiêu dùng” nhưng thu nạp hội viên là DN thì phải nộp phí
cao gấp 10 lần hội viên cá nhân, vậy khi tranh chấp giữa người tiêu dùng với
DN, các bạn nghĩ xem họ bảo vệ ai? Hội đứng giữa mà “ăn hai đầu” kiểu đó thì
bảo vệ kiểu gì?! Vậy mà đến giờ hội đó sống không sống mà chết cũng chưa chết.
Chỉ xui cho người dân nào đến đó kêu cứu nhờ bảo vệ thôi…
Thấy Bộ trưởng Bộ TTTT Trương Minh Tuấn là người có tâm làm sạch nghề
báo, hy vọng ông nắm được cội nguồn vấn đề.
Sở dĩ nhà báo bẩn ngày càng lộng hành, phải nói thẳng là có sự tiếp tay
của các cơ quan quản lý nhà nước, Bộ trưởng à!
Thuở đời, Bộ TTTT cứ cho thành lập những tờ báo mà phóng viên không
lương, cơ quan báo chí “thả cửa” cho phóng viên đi viết bài, đe dọa, lấy quảng
cáo để sống thì nền báo chí “sạch” thế nào nổi?
Rồi Bộ cấp phép từa lưa các trang Thông tin điện tử. Các trang này canh
có bài đánh đấm nào trên báo là dẫn link, trích nguồn ngay. Khi bài viết sai,
bị kiện, báo chính chủ gỡ bài nhưng các trang không gỡ, mà “ra giá” mới chịu
gỡ… Thử làm DN đi Bộ trưởng, sẽ thấy đứa bẩn sống phây phây, người ngay đòi cái
đúng thôi đã khó thế nào…
Báo chí ngày nay là vậy, thành thị trường rồi, có tiền, có lợi là điều
khiển được hết. Tôi nè, cũng không ít lần bị ra giá viết bài. Mới đây, có DN
còn đề nghị tôi viết bài điều tra để dẹp một số sản phẩm của nông dân, giá mà
họ đưa ra là… sẽ giao cho tôi làm một ì ven giá 4 tỷ, nếu tôi không làm, bán
lại thì cũng được gần 1 tỷ.
May mà nhu cầu tiêu xài của tôi không cao lắm, gia đình, bạn bè chu cấp
khá chu toàn nên tôi tỉnh táo đặt câu hỏi: họ phải trả chi phí lớn như vậy nhằm
mục đích gì chứ? Tôi đành phải đem câu chuyện bàn với các anh chị lớn, và câu
trả lời là “miếng phô mai miễn phí chỉ nằm trong cái bẫy chuột!” Và tôi phải
khẳng định là, ba mẹ tôi là nông dân, nên tôi không thể viết bài chống lại
người dân được…
Báo chí suy cho cùng cũng là công cụ truyên truyền mà thôi, không tỉnh
táo sẽ là công cụ cho phe ông này, phe kia chính trị để rồi trâu bò
húc nhau ruồi muỗi chết!
Nếu tham lam sẽ dễ trở thành công cụ của kẻ xấu, chống lại lợi ích số
đông.
Dù sao vụ Masan cũng đánh động cho mọi người biết có một thể loại báo
chí như thế... Làm báo kiểu đánh trận và hôi của, nhưng nghĩ mình
thông minh! Cuối cùng thì đêm, rồi cũng có ngày gặp ma…
........../.