NS Nguyễn Ánh 9:
Nhiều lúc Thanh Lam, Mỹ Linh không có nhạc
cảm!
[…]
- Có thâm niên 60 năm trong nghề, ông đánh giá thế nào về
thị trường âm nhạc Việt Nam
hiện nay?
Việt Nam hiện tại chỉ có giải trí,
không có nghệ thuật. Bây giờ, nhạc để xem nhiều hơn là để nghe. Người ta làm
giải trí kiếm tiền, coi qua rồi bỏ chứ hiếm người tâm huyết làm nghệ thuật.
Điều này khiến tôi buồn lắm vì con đường nghệ thuật của mình không có những
người chung chí hướng để làm tốt vai trò nghệ sỹ.
- So với thế hệ trước như ông, giới ca - nhạc sỹ Việt hiện nay có
gì khác biệt đáng nói?
Hồi xưa, người nhạc sỹ viết ca khúc từ
những cảm xúc thật của họ, họ viết ra để chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cho mọi
người chứ họ không viết nhạc để bán. Còn bây giờ, nhạc sỹ viết nhạc theo yêu
cầu đơn đặt hàng nên âm nhạc không có hồn, không có cảm xúc thật của người
sáng tác.
Ca sỹ bây giờ đa số chỉ chú trọng ăn mặc,
make-up cho đẹp và lên sân khấu hát thì sau lưng có một đám múa. Nhưng ít chú
trọng đến xúc cảm âm nhạc, không để tâm hồn vào bài hát.
Nhạc
sỹ Nguyễn Ánh 9
Hồi xưa, có những giọng ca còn để tiếng đến bây giờ như Lệ Thu,
Thanh Thúy, Thái Thanh… nhưng bây giờ nhng ca sỹ hát giọng tốt đếm trên đầu ngón
tay, đã vậy lại bị vướng vào kỹ thuật thanh nhạc.
Tôi nói có lẽ sẽ đụng chạm đến
những người học thanh nhạc. Người ca sỹ học thanh nhạc hát phải phát âm cho
tròn chữ, và cố gắng đưa giọng mình cho tròn trịa, giọng ngân cao vút… nhưng
quá mải lo kỹ thuật nên hát không có cảm xúc!
Thanh Lam hát Cô đơn còn thua ca sỹ nghiệp dư
- Những ca sỹ được phong hàng diva như Hồng Nhung, Thanh Lam, Mỹ
Linh, Trần Thu Hà có bị vướng vào kỹ thuật thanh nhạc?
Thanh Lam, Mỹ Linh giọng hát rất đẹp, cái
gì cũng tốt nhưng đều bị vướng kỹ thuật thanh nhạc nên nhiều lúc nhạc cảm
không có, tâm hồn bài hát không có. Hồng Nhung hát tốt hơn Mỹ Linh, Mỹ Linh
tốt hơn Thanh Lam.
Đơn cử, nghe Thanh Lam hát bài Cô đơn của
tôi, tôi buồn lắm! Nó không ra cái cô đơn, thua một ca sỹ nghiệp dư hát vì hát
không có hồn dù giọng đẹp thiệt! Thanh Lam hát những bài sâu lắng nhiều khi
đóng kịch nhiều hơn là hát.
Mà đóng kịch phải như người diễn viên,
người ta nhập hồn vào vai diễn đó, ví dụ Kim Cương trong Lá sầu riêng, cô là
nhân vật cô gái đau khổ tên Tâm chứ không phải là nghệ sỹ Kim Cương, phải quên
Kim Cương đi! Ca sỹ cũng phải hát 'nhập vai' như vậy mới ra ca sỹ.
Trần Thu Hà thì khôn hơn, biết cách lợi
dụng kỹ thuật để áp dụng. Nhưng mấy người được như Trần Thu Hà? Người nào cũng
phô trương, tôi phải hát giọng cao tới nốt đó tôi mới là ca sỹ, còn hát chưa
tới thì chưa phải là ca sỹ. Cái đó là sai lầm tai hại vô cùng và không ai chấp
nhận.
- Hai nữ ca sỹ đang nổi tiếng nhất trên thị trường hiện nay là Mỹ
Tâm và Hồ Ngọc Hà, ông đánh giá tài năng của họ ra sao?
Mỹ Tâm chỉ hát nhạc Pop bình thường thôi,
nhưng được cái là sáng sân khấu, xử lý bài hát chính xác. Mỹ Tâm cũng có những
ca khúc hát không tới, gặp bài nào hát tới mới hay, như Cây đàn sinh viên, Ước
gì...
Mỹ Tâm hát chỉ hợp với tuổi trẻ. Về tính
nghệ thuật thì Hồng Nhung, Trần Thu Hà hát xong có để lại ấn tượng, còn Mỹ Tâm
chỉ nghe vui mắt, vui tai, nghe qua xong rồi thì thôi, không để lại ấn tượng
gì hết.
Mỹ Tâm được cái là may mắn rơi vào đúng
thời điểm không có ai cạnh tranh, từ đó nổi tiếng và khi nổi tiếng rồi thì rất
khôn khéo đầu tư vào hát, múa, sắc đẹp để giữ vị trí.
Hồ
Ngọc Hà và Mỹ Tâm
Hồ Ngọc Hà hát chỉ nghe chơi thôi! Giọng Hồ Ngọc Hà yếu lắm, khều
khào không à! Hồ Ngọc Hà đẹp, có vóc dáng sân khấu, chịu khó múa… cái gì cũng
đẹp nhưng giọng hát thì lại không được.
Khi diễn tả nội tâm, Hồ Ngọc Hà diễn kịch
tính nhưng đóng kịch chứ không thật. Ca sỹ hát phải biến mình thành nhân vật
trong ca khúc mới hiểu nỗi đau làm sao. Không lẽ, ngoài đời mình buồn là phải
hét, gào thét? Đâu phải vậy!
- Với các giọng ca nam đang nổi tiếng như Bằng Kiều, Đàm Vĩnh
Hưng, Quang Dũng… ông đánh giá thế nào?
Bằng Kiều cũng giọng tốt như Trần Thu Hà
nhưng sau này khoe giọng quá, cố hát lên cao vút để không ai bắt chước được.
Thành ra, Bằng Kiều hát bài Buồn ơi chào mi của tôi khiến khán giả ở dưới sững
sờ luôn! Tính lại thì hiệu quả sân khấu có nhưng tôi mở băng ra nghe thì phải
nghe Tuấn Ngọc hay Xuân Phú, Trọng Bắc hát.
Quang Dũng hát được vài bài của Trịnh
Công Sơn chứ không phải là tất cả. Còn Đàm Vĩnh Hưng chỉ được bề nổi vậy thôi,
tôi không cho là ca sỹ đúng nghĩa. Tôi chỉ cho Đàm Vĩnh Hưng là một người
hát. Đàm Vĩnh Hưng cố hát nhạc xưa, nhạc vàng mà hát có ra đâu!
Nhạc
sỹ Nguyễn Ánh 9 không thích Đàm Vĩnh Hưng hát nhạc của ông
Đàm Vĩnh Hưng hát bài Ai đưa em về của tôi, tôi bảo ‘con đừng hát
bài của bố nữa, tội nghiệp bố lắm’. Tôi không thích, tôi nói thẳng luôn. Đàm
Vĩnh Hưng nói ‘nhưng con thích hát nhạc bố…’, tôi nói ‘nhưng con không nên hát
nhạc của bố thì hay hơn’.
Thật ra, giọng Đàm Vĩnh Hưng nửa Nam nửa Bắc,
cách thức hát cũng không có và lối hát cũng vậy. Hồi xưa, Đàm Vĩnh Hưng mà đi
hát thì chỉ xứng là ca sỹ loại C hát lót chứ không được vào hạng ca sỹ chính
của phòng trà đâu!
- Ngoài danh ca Tuấn Ngọc thì những giọng ca nào khiến ông hài
lòng nhất?
Giọng nữ thì tôi thích Ngọc Anh, Hồng
Nhung, Ánh Tuyết, Trần Thu Hà… Nguyên Thảo nếu tiếp tục hát như ngày xưa thì
rất hay. Ngày xưa, Nguyên Thảo hát cho thỏa đam mê còn sau này, bị gò bó vào
kỹ thuật như Mỹ Linh để khoe giọng và vô tình giết chết tình cảm.
Vừa rồi làm đĩa than của tôi có 2 bài
Nguyên Thảo hát. Cách đây 6 năm, Nguyên Thảo hát Buồn ơi chào mi xuất thần
luôn, nhưng giờ Nguyên Thảo để tâm đến kỹ thuật nhiều nên tình cảm không còn,
so ra khác hẳn.
Giọng nam thì ngoài Tuấn Ngọc còn có
Trọng Bắc, Lê Hiếu… Tuấn Hiệp lúc trước hát tốt, tôi thích nhưng giờ chạy theo
hát nhạc vàng bị mất chất.
- Nhưng rõ ràng trên thị trường, những giọng ca này không phải
nổi tiếng nhất, được khán giả ưu ái nhất. Theo ông vì sao có nghịch lý này?
Nhiều ca sỹ hát hay nhưng chưa nổi được,
tại vì bây giờ còn phụ thuộc vào công nghệ lăng xê. Khán giả cũng bị ảnh hưởng
bởi phim ảnh Hàn Quốc nhiều quá, 10 cái clip của Hàn Quốc thì 11 cái có nhảy
rồi! Cái đó gọi là âm nhạc giải trí, nghe qua rồi bỏ, khác xa với nghệ thuật.
Tôi thấy giới trẻ bây giờ nghe nhạc vô
tội vạ, nghe theo phong trào, chạy theo lai căng ngoại quốc nhiều quá nên
không còn bản chất.
Mong có nhiều nghệ sỹ ‘tử tế’ và người nghe ‘tử tế’
- Với những đánh giá này, phải chăng gu thưởng thức âm nhạc bây
giờ của khán giả quá khác với ông, bởi đơn cử, Đàm Vĩnh Hưng đang được phong
là ‘ông hoàng nhạc Việt’?
Không phải! Nếu đem so sánh Tuấn Ngọc với
Đàm Vĩnh Hưng, người ta vẫn thích nghe Tuấn Ngọc hát nhiều hơn, đúng không?
Nghe Tuấn Ngọc hát thấy nó khác liền, hát
ra là cảm xúc đến với người nghe chứ không phải gắng gượng. Tại vì Tuấn Ngọc
đã sống trong bài hát đó, khi hát Tuấn Ngọc để tâm trạng vào bài hát, nói lên
tâm trạng của nhiều người. Ví dụ khi mình bị người yêu bỏ, nghe Tuấn Ngọc hát
Buồn ơi chào mi, nghe nó đã lắm!
Tuấn Ngọc vẫn là giọng ca số một dù tuổi
tác, thời gian làm cho giọng của Tuấn Ngọc không còn được đẹp như ngày xưa
nữa, nhưng cái xúc cảm vẫn là Tuấn Ngọc và xúc cảm càng ngày càng sâu hơn.
- Vậy theo ông, thị trường nhạc Việt sẽ đi về đâu?
Đây là vấn đề lớn, cả một thế hệ chứ
không phải đơn giản, ăn thua là cách giáo dục của gia đình với con em làm sao.
Nếu trong một gia đình chỉ có tối ngày đi kiếm tiền thì tinh thần nghệ thuật
của họ chết rồi, bị tiền bạc chi phối hết.
Thành ra, họ cũng không chăm sóc con cái,
cứ cho tiền là xong. Họ cũng ỷ lại tiền, đưa con vào trường này trường kia,
mặc con muốn làm gì thì làm.
Theo tôi, thị trường nhạc Việt vẫn đang
nằm yên. Rồi từ từ, nhạc thị trường sẽ rớt dần và tới một giai đoạn nào đó,
nghệ thuật sẽ lên ngôi. Nhạc thị trường tự động phát sinh rồi sẽ tự động chết
bởi những gì không hay sẽ không tồn tại. Tôi tin tưởng như vậy. Đời tôi không
thấy nhưng đời con, đời cháu của tôi sẽ thấy điều này.
- Sau 60 năm cống hiến cho nghệ thuật, điều ông mong muốn nhất là
gì?
Tôi chỉ mong muốn duy nhất là có nhiều
nghệ sỹ tử tế và người nghe nhạc tử tế. Tất cả những gì cứ để thử lửa đi, đốt
cách mấy thì vàng cũng vẫn là vàng.
Mình hãnh diện là người Việt Nam không thua ai hết!
- Xin cảm ơn ông!
Theo Phượng
Hoàng
Vtc.vn
......./.