NGUYỄN TUÂN

Trích từ
"Người giữ hồn dân tộc trên những tờ hoa"

của Nguyễn Sĩ Ðại


[....]

http://www.nhandan.com.vn/nhandan/Vietnamese/vanhoa/vhtinchung/300610/Image/i56_150715.jpg
Nhà văn Nguyễn Tuân (bên phải) và đồng nghiệp.





Nhà văn Nguyễn Tuân đã viết về tiếng Việt như thế này:

"Nghĩ về sự đầy đủ, trong trẻo, đẹp đẽ sáng sủa, và sang giàu của tiếng nói Việt Nam, có những lúc tôi ngừng lại đó trang sách đọc, tôi ngừng lại đó câu viết chưa xuống dòng... mà nhìn trân trân tờ giấy bỏ dở. Tôi nhìn trân trân vào giữa khoảng không ngoài cửa sổ lộng trời xanh, và lòng thấy dào dạt lên những lời cảm ơn. Tôi lặng cúi xuống mặt trang giấy trắng tinh đang om sòm những tiếng mời chào kia mà nói bật lên những lời biết ơn đối với đất nước ông bà tiên tổ. Thấy chịu ơn rất nhiều đối với quê hương ông bà đã truyền cho tôi thứ tiếng nói đặm đà tôi hằng nói từ những ngày mới chào đời... Trong hương hỏa thừa hưởng đây, lẫn vào vô số thanh âm từ điệu, thấy như hiển hiện lên không biết bao nhiêu là mồ hôi và máu huyết của đời đời ông bà khai rừng, vỡ ruộng, mở cõi, giữ nước, chống giặc, tiến lên tới đâu là xây dựng ngôn ngữ tới đó. Nay mỗi lần đụng tới di sản nhiệm màu ấy, thấy bổi hổi, bồi hồi, như vấn vương một cái gì thiệt là thiêng liêng vô giá mà tất cả trữ kim, trữ ngân của tất cả ngân hàng thế gian cũng không sao đánh đổi được" ...

(Về tiếng ta, Tạp chí Văn học số 3-1966)