SỰ THẬT Ở TRƯỜNG SA






Báo Nhân Dân
về sự kiện 14-3-1988:
Một tội ác ghê tởm

             Từ tháng 2-1988 đến tháng 4-1988, báo Nhân Dân đã đăng rất nhiều bài về âm mưu và hành động gây hấn, xâm lược của Trung Quốc ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Sau đây là bài trên báo Nhân Dân, số ra ngày 24-3-1988.   


                                     
SỰ THẬT Ở TRƯỜNG SA






(https://www.facebook.com/quan.thiemthu)




          Cuộc tiến công bằng tàu khu trục, tên lửa của Trung Quốc vào ba tàu vận tải không có vụ khí tiến công của ta ở vùng đảo Sinh Tồn.
          Sự kiện ngày 14-3 xảy ra ở vùng đảo Sinh Tồn thuộc quần đảo Trường Sa – một vùng lãnh thổ của Tổ quốc ta ở xa đất liền nên chúng ta mới chỉ được nghe thông báo qua hệ thống thông tin. Chỉ có các cán bộ, chiến sĩ trên các tàu vận tải đã bị các tàu khu trục 502, 506 và 531 của Trung Quốc được trang bị tên lửa và pháo cỡ 100mm vô cớ tiến công, bắn chìm, mới biết rõ cụ thể sự việc xảy ra.
          Chúng tôi đã gặp nhiều cán bộ, chiến sĩ trên các con tàu vận tải mang số 604, 605 và 505 làm nhiệm vụ vận chuyền hàng hóa, lương thực, phương tiện sinh hoạt và trực tiếp bảo vệ đảo.
Ở trên các con tàu khác nhau nhưng tất cả mọi người đều kể lại diễn biến cuộc tiến công của các tàu chiến Trung Quốc một cách cụ thể, thông nhất cả về những tình tiết nhỏ.








Từ buổi chiều ngày 13-3, các làu vận tải cùa ta neo đậu ngay trước thềm các đào Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao thuộc vùng đảo Sinh Tồn. Từ đây, nhìn về hướng bắc hơi chếch sang phía đông thấy rõ đảo Sinh Tồn. Thời gian này, các tàu chiến Trung Quốc sau khi xâm phạm trái phép và đưa lực lượng quân sự lên hai bãi đá ngầm Chữ Thập và Châu Viên thuộc lãnh thồ của ta, tiếp tục gây khiêu khích, ngăn cản các tàu vận tải cùa ta, có lúc tàu chiến Trung Quốc bám đuôi và áp mạn tàu ta hăm dọa. Cậy thế tàu chiến, vũ khí hiện đại, chúng định đe dọa, làm nhụt ý chí cán bộ, chiến sĩ vùng đảo Trường Sa. Trên các con tàu nhỏ nhoi, chỉ có trang bị vũ khí bộ binh, cán bộ, chiến sĩ ta với tư thế là người chủ vùng đảo nén căm thủ, nhắc nhau tránh khiêu khích để hoàn thành nhiệm vụ. Đã hàng chục ngày đêm như thế, nên không   khí vùng đảo rất căng thẳng. Cán bộ, chiến sĩ trên các đảo dăm bảy   đêm liền chưa yên một giấc ngủ. Với những chiếc tàu vận tải loại nhỏ 50 - 60 tấn, các sĩ quan và thủy thủ của ta  đã vượt sóng gió cấp 5, cấp 6 đi lại hàng trăm hải lý. Trước âm mưu kẻ thù, với nhiệm vụ  nặng nề    được giao, không ai thấy mệt mỏi. Những đợt sóng lớn như muốn hất  nguợc con tàu lên đảo. Những chiếc nồi quân dụng vừa đổ nước, tàu bị sóng lắc mạnh, nước đồ cạn ráo. Lại thêm một bữa phải ăn lương   khô. Bấy giờ đã nhìn thấy những chiếc tàu chiến Trung Quốc lù lù xuất hiện ở phía tây và phía tây-nam vùng đảo.
Đêm 13-3, các con tàu vận tải cùa ta vẫn trấn giữ ở các đảo Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao. Cán bộ, chiến sĩ không ai ngủ, dõi mắt chăm chú lọc màn đen và vệt sáng của sóng biển, quan sát hoạt động của tàu chiến Trung Quốc. Mệnh lệnh chỉ huy và hoạt động cùa các thủy thủ trên tàu sôi nổi làm cho họ thấy gắn bó với con tàu vả mong muốn trời chóng sáng để lên đảo làm nhiệm vụ.
Rạng sáng, khi những vệt đỏ tím của ánh sáng mặt trời từ phía đông rọi xuống trên sóng biển, các tàu chiến Trung Quốc lại tiếp tục khiêu khích. Ba chiếc tàu lớn của chúng án ngữ phía ngoài. Ba chiếc tàu chiến mang số 566, 553 và 552 của chúng áp sát các tàu vận tải của ta. Có lúc tàu 506, 502 mở hết tốc độ như muốn lao thẳng vào các tàu 604 và 505 của ta ở Gạc Ma và Cô Lin.
Lúc đó trên đảo Gạc Ma, các chiến sĩ ta đã giương cao lá cờ đỏ sao vàng, ra hiệu cho các tàu chiến Trung Quốc biết đây là vùng đảo thuộc chủ quyền Việt Nam.
Bất chấp luật pháp quốc tế và do cố ý dùng sức mạnh, các loại vũ khí hạng nặng trên các tàu chiến Trung Quốc đều chĩa vào các tàu vận tải của ta. Bị uy hiếp nghiêm trọng, các tàu của ta vẫn bình tĩnh, từ kiềm chế, tránh khiêu khích, nhưng bám trụ kiên cường.
Trên tàu 604, loại tàu “Đại Khánh” do Trung Quốc sản xuất, trọng tải 50 tấn, ta đã sử dụng hàng chục năm nay, đồng chí Thông, cán bộ chỉ huy đứng trước mũi tàu nhắc nhở chiến sĩ tỉnh táo không để mắc mưu khiêu khích của địch. Đồng chí ra lệnh, giọng vang át cả sóng biển:
- Tất cả không được nổ súng khi tôi chưa ra lệnh!
Có chiến sĩ chưa ra trận trước thử thách này trở nên bình tĩnh, tự tin. Số đông chiến sĩ trên tàu 604 quê ở Bình Trị Thiên. Anh em từ hồi còn là học trò đã biết Tường Sa xa xôi. Nay tận mắt thấy kẻ thù của vùng đảo. Trên tàu, các chiến sĩ không ai rời vị trí.
Thượng úy Uông Xuân Thọ, 27 tuổi, máy trưởng tàu 605 bám con tàu trên biển từ mồng 2 Tết đế nay. Anh Nguyễn Duy Hòa, 30 tuổi, thượng úy đài trưởng thông tin tàu 505. Các anh đều nhận được lệnh của người chỉ huy quyết tâm gắn bó với đảo, quyết không rời  đảo, vất chấp mọi hành động ngang ngược của địch.
Khiêu khích, đe dọa không làm cho cán bộ, chiến sĩ trên các tàu vận tải của ta nhụt chí, không ai mắc mưu chúng, tàu chiến số 502 của  Trung Quốc liền lao vào tàu vận tải 604 của ta. Con tàu 604 vẫn hiên ngang, không nhổ neo. Ngay phía sau tàu 604, một số cán bộ, chiến sĩ do thiế úy Trần Văn Phương, trung đội trưởng thuộc đoàn Trườn Sa trực tiếp chi huy đang làm nhlệm vụ trên đảo có cắm lá cờ của Tổ quốc. Chủ quyền vùng đảo của chúng ta được khẳng định bằng chiếc tàu đang neo tại bến và các chiến sĩ trên đảo. Một phân đội nhỏ được lệnh xuống chiếc ghe nhỏ, chở hàng hóa, lương thực, thực phẩm vào bờ, không mang theo vũ khí.
   Điên cuồng trước thất bại uy hiếp tàu vận tải 604 của ta, từ trên chiếc tàu số 502, bọn chi huy Trung Quốc ra lệnh cho bọn lính chuyển xuống xuồng máy, tiến công vào đảo Gạc Ma. Có 71 tên do một tên cầm súng ngắn chỉ huy. Đứa nào cũng cắt tóc ngắn, lăm lăm súng AK đeo đầy băng đạn trước ngực, súng đã giương lê. Một số tên nhảy vào cắt dây từ chiếc tàu 604 của ta dùng để kéo chiếc ghe nhỏ chở các chiến sĩ. Chiến sĩ Lục xông vào nối dây, bị chúng đánh bằng súng AK vào đầu. Tên chỉ huy lăm lăm khẩu súng ngắn cùng hàng chục tên tràn lên bãi đảo của ta, nơi đã có lá cờ Tổ quốc Việt Nam và các chiến sĩ đoàn Trường Sa.
Quen thói hung hăng, chúng chĩa mũi súng vào Trần Văn Phương. Một số tên nói tiếng Việt trắng trợn gào thét: Đây là vùng đảo của Trung Quốc”. Phương và các chiến sĩ ta vừa lên tiếng trả lời: “Hãy bỏ súng xuống, không nên gây đổ máu!” Câu nói của Phương chưa dứt, một tên đã nhào vô hòng nhổ lá cờ đỏ sao vàng. Phưong nhanh tay giằng lấy. Nguyễn Văn Lanh, binh nhất, 22 tuổi lao lên giữ cờ. Một tên lính Trung Quốc cao to, giữ chiếc máy bộ đàm nhỏ trên tay nắm ngay chiếc xà beng của chiến sĩ ta để trên đảo, từ phía sau lao xả vào lưng Lanh. Anh kịp tránh. Phương giữ chặt lá cờ Tổ quốc thì bị một tên khác bắn xả vào anh một loạt đạn AK. Trần Văn Phương ngã xuống. Nguyễn Văn Lanh vừa đánh bật khẩu súng ngắn trên tay tên chỉ huy thì một tên lính khác dùng lưỡi lê đâm thẳng vào phía sau lưng Lanh, trệch vào bả vai bên trái. Nó bắn tiếp viên đạn AK vào Lanh, trúng sát vết lê đâm. Anh gục xuống trong đống máu đỏ.
Lúc đó vào khoảng 7 giờ 45 phút, chiếc tàu chiến 502 của quân Trung Quốc ở cách khoảng 400 mét dùng pháo 100 mm nã đạn thẳng và đài chỉ huy, vào khoang máy, rồi khoang thủy thù của tàu vận tải 604 chúng ta. Một tội ác ghê tởm, bất ngờ, vô cùng dã man. Tàu 604 của ta bị cháy, chúng còn quay nòng pháo bắn tiếp hàng loạt đạn vào phía trước, phía sauu con tàu. Chỉ có một số ít cán bộ, chiến sĩ trên con tàu kịp nhảy xuống biền, bơi vào bờ đảo.

 




Một kế hoạch tiến công trắng trợn đã được chuẩn bị sẵn. Cùng lúc đó, các tàu chiến số 502, 556 và chiếc 502 đều dùng pháo lớn bắn tới tấp vào các tàu vận tải 505 và 605 của ta đang neo đậu ở bờ đảo Cô lin và Len Đao. Chiếc tàu khu trục 556 bắn vào tàu vận tải 605 của ta ở cự ly chưa đầy 350 mét.
Sự thật tội ác của quân Trung Quốc ở vùng đảo Trường Sa là như vậy. Cán bộ, chiến sĩ trên các tàu vận tải của ta đã chấp hành nghiêm túc mệnh lệnh của cấp trên, quyết tâm giữ vững vùng đảo thân yêu của Tổ quốc, không nổ súng trước để mắc mưu gây chiến của kè thù. Nhưng tội ác của chúng đã vượt lên khỏi mọi đạo lý thông thường, mọi pháp luật quốc tế. Chiếc tàu vận tải 505 bị bắn cháy, hôm nay vẫn nằm trên đảo Cô Lin, các chiến sĩ ta đang có mặt ở đảo Len Đao, dấu vết của cuộc chiến đấu trên đảo Gạc Ma, nơi có lá cờ Tổ quốc chúng ta cắm đầu tiên, nơi nhiều cán bộ, chiến sĩ ta anh dũng hy   sinh vì nghĩa vụ bảo vệ vùng đảo yêu thương là những bằng chứng thực tế, nói lên hành động ngang ngược, tàn bạo của quân Trung Quốc.