Tân Sơn Nhất hay Long Thành?




"BẮT CÁ HAI TAY": SẢY CẢ HAI LÀ CÁI CHẮC!

https://www.facebook.com/bakiem.mai/posts/692244890967384

MAI BÁ KIẾM


***

Trong vụ thu hồi sân golf, mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất (TSN), bộ trưởng GTVT Trương Quang Nghĩa là “tư lệnh ngành” đã "ba phải" hết chỗ nói, đầu tiên ông trả lời Quốc hội (QH): “Phương án mở rộng sân bay TSN về phía Bắc là hoàn toàn không khả thi…” nhưng không chứng minh bằng luận cứ khoa học mà nói ngang: “vì nhiều lý do: chi phí giải phóng mặt bằng, khả năng ô nhiễm tiếng ồn và rất nhiều thứ khác...”.
QH không được biết chi phí giải phóng mặt bằng bao nhiêu tiền, ô nhiễm tiếng ồn là mấy chục ngàn Décibel và những thứ khác là con khỉ gì? Rồi, trong báo cáo của Bộ gửi QH, ông đề xuất nước đôi: “Có thể duy trì cùng lúc hai sân bay Tân Sơn Nhất và Long Thành, vì TSN đã vượt quá công suất (32,5 triệu khách/năm so với 28 triệu khách/năm), nên phương án khả thi và tiết kiệm nhất là xây thêm nhà ga T4 với công suất từ 10-15 triệu hành khách. Năm 2019 sẽ xây xong, nhưng đến khoảng năm 2022 thì lại đạt công suất tối đa”.

Sáng 12/6, bộ trưởng KH-ĐT Nguyễn Chí Dũng tuyên bố ủng hộ việc lấy lại sân golf để mở rộng sân bay, thì chiều cùng ngày, ông Nghĩa nói lại “câu chuyện có lấy lại đất sân golf trong sân bay Tân Sơn Nhất để phục vụ việc nâng cấp, mở rộng sân bay hay không sẽ được đưa ra Chính phủ thảo luận, giải quyết”.
Xui cho ông Nghĩa, "Chính phủ chưa thảo luận theo ý ông" mà hôm sau, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc giao Bộ GTVT chủ trì, thuê tư vấn nước ngoài tiến hành làm việc độc lập để nghiên cứu, đánh giá, khảo sát theo hướng mở rộng sân bay với cách làm phải khách quan, trung thực nhất về hiệu quả đầu tư, hiệu quả sử dụng đất...; báo cáo kết quả cho Chính phủ vào cuối năm nay”.
Với chỉ đạo có định hướng của Thủ tướng, ông Nghĩa đành bắt cá hai tay để phòng hờ… hên – xui (giống Tấn Beo hay nói) ! Nhưng tôi dám cá với ông Nghĩa, bắt cá hai tay luôn sảy cả hai theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, lúc đó đường hàng không quốc tế và quốc nội nối với vùng kinh tế trọng điểm phía Nam (Sài gòn, Bình dương, Đồng Nai, Bà Rịa) sẽ tắt nghẽn, vì TSN mở rộng rồi quá tải còn LT xây chậm tiến độ, thì thiệt hai kinh tế sẽ khôn lường!

Xin so sánh số liệu giữa phi trường Hongkong (HK) và phi trường TSN, vì cả hai có những điểm rất tương đồng cũng như rất tương phản:
HK và TSN đều có 2 phi đạo song song và cùng hướng: 07R/25L và 07L/25R và cùng có sân golf. Chỉ khác chút xíu, hai phi đạo của HK cùng dài 3.800m, còn phi đạo của TSN thì một cái dài 3.800m, một cái dài 3.048m (chả sao cả).
Tương phản là, năm 2016, HK được xếp vào top 10 phi trường tốt nhất Á châu, còn TSN bị xếp vào top 10 phi trường tệ nhất. Tệ nhất do ảnh hưởng rất nhiều yếu tố như cung cách phục vụ, nhưng về hạ tầng cả hai có hai phi đạo như nhau, vậy tại sao HK đón 68,48 triệu lượt khách mà không quá tải, còn TSN đón 32,5 triệu lượt, đã quá tải 4,5 triệu người?.
Xin thưa, TSN chưa quá tải trên phi đạo, mà quá tải ở nhà ga, nên máy bay phải go around vài chục phút chờ nhà ga trống mới nhào xuống phi đạo!
Vô duyên!
Tương phản tiếp theo là nhà ga HK rộng thứ ba trên thế giới: 57ha, còn nhà ga TSN chỉ có 13,3ha, mà chứa đến 46 hãng hàng không và chỉ vỏn vẹn 47 cửa lên - xuống (in - out) máy bay. Trong khi nhà ga HK chứa 63 hãng hàng không mà có đến 163 cửa lên – xuống máy bay. Vì vậy, nút cổ chai đầu tiên của phi trường TSN nằm ở ngay nhà ga, do đất dự trữ nhà ga đã lỡ xây... quán thịt chó! 

Nhà ga thứ ba gọi là T.4 mà ông Nghĩa nói áng chừng chứa từ 10 -15 triệu khách là chỗ đậu máy bay quân sự của quân đội nhường cho, rồi phải tốn tiền mở rộng đường Hoàng Hoa Thám để dẫn ra Cộng Hòa, mà hiện giờ đường này đã quá tải. Ngoài ra, do khu dân cư bao vây kín đường độc đạo đến và đi từ nhà ga TSN là Trường Sơn, nên đường này là nút thắt cổ chai thứ hai.

Trong rất nhiều đề xuất của các chuyên gia, đại biểu QH, tôi chỉ ủng hộ đề xuất của TS Lương Hoài Nam (nguyên TGĐ Jetstar Pacific Airlines) là phải mở rộng nhà ga về phía Nam (tức là giải tỏa sạch Liên hiệp quán chó chặt và nhà ở trên các đường Bạch Đằng, Hồng Hà, Phạm Văn Đồng) dẫn ra ngã ba Chú Ía, để giải tỏa bớt áp lực xe cộ trên đường Trường Sơn. TS Nam không nói động đến san golf, nhưng theo tôi nên thu sân golf để làm phi đạo thứ ba và chỗ đậu chờ cũng như xây các xưởng sửa chữa và tiếp liệu cho máy bay.
Nếu so sánh HK cũng có sân golf thì đó là so sánh không cùng đại lượng, tức ngụy biện, vì HK là phi trường top lớn nhất thế giới, tuy chỉ rộng 1.200ha, nhưng nó dành trọn cho hàng không dân dụng, và nhà ga hiện hữu có công suất cả trăm triệu khách. Trong khi, TSN chỉ còn 850ha mà hầu hết do quân đội nắm giữ, hàng không dân dụng chỉ được sử dụng năm ba chục ha!

Phương án “bắt cá hai tay” của ông Nghĩa còn có nguyên do ngân sách không có 18.000 tỷ VNĐ để giải tỏa mặt bằng và khó vay ODA 18 tỷ USD để xây phi trường LT! Bởi vì, từ tháng 7/2017, VN phải vay ODA với lãi suất gấp 3 lần lãi suất trước đó và thời gian ân hạn trả lãi giảm xuống còn phân nửa.
Nhiều người tính toán, nếu bán hết 157 ha đất sân golf theo giá đất ở thì thu được 400 tỷ USD. Vậy có đại gia địa ốc nào ứng trước 18 tỷ USD để xây phi trường LT rồi đến năm 2050 lấy trọn sân golf ?
Xin lỗi, nếu Chính phủ dám nhận ứng 18 tỷ USD bây giờ và 23 năm sau giao đứt sân golf thì không đại gia địa ốc có đủ tiền tươi để ứng, mà ngân hàng cũng không dám cho vay liều như vậy. Bởi vì, khi bong bóng địa ốc bể, thì ngân hàng sẽ tiêu diêu nơi miền cực… nhọc, nhất là khi TSN không còn là phi trường, thì ở đó trở thành một đô thị xây dựng bát nháo, chỉ để ở chứ có kinh doanh được đâu mà có giá?

....../.

MIỀN TÂY - NGÀY CÀNG ÍT TÌNH NGƯỜI



MIỀN TÂY – NHỮNG MẢNH GIÁP BẢO VỆ CUỐI CÙNG ĐANG VỠ

KỲ 2 : NGÀY CÀNG ÍT TÌNH NGƯỜI








LAO ĐỘNG  - PHÓNG SỰ - ĐIỀU TRA
HOÀNG VĂN MINH - HỮU DANH



Đàn cá lóc của anh Nguyễn Trường Du ở xã Thạnh Đông, huyện Tân Hiệp, tỉnh Kiên Giang bị chết trắng bụng nghi do thuốc trừ sâu. Ảnh: T.L

“Bây giờ người dân miền Tây họ sống với nhau ngày càng ít tình người, nếu không muốn nói là ngày càng ác”, Anh hùng Lao động, GS. TS Võ Tòng Xuân - Hiệu trưởng Đại học Nam Cần Thơ bức xúc khi hay tin một nông dân ở Kiên Giang bị “kẻ xấu” đổ thuốc sâu xuống hồ khiến đàn cá lóc sắp thu hoạch chết phơi trắng bụng.

“Chuyện hại nhau tương tự thế này ở miền Tây giờ nhiều lắm” - ông nói và kể cho chúng tôi nghe chi tiết chuyện này chồng sang chuyện khác. Hóa ra ngoài nghiên cứu khoa học, GS Võ Tòng Xuân là một người rất am tường chuyện thời sự.


“Sát hại” từ người đến vật nuôi


Ngày chúng tôi tìm đến ấp Kinh 7 (xã Thạnh Đông, huyện Tân Hiệp, tỉnh Kiên Giang) thì anh Nguyễn Trường Du - chủ nhân của hồ cá lóc sắp đến kỳ thu hoạch bị ai đó ném nguyên cả chai thuốc sâu xuống hồ khiến cá chết sạch không còn một con (hôm 15.5) đã nguôi ngoai phần nào.


Hiện trường vụ cá chết cũng đã được thu dọn, nhưng những tấm ảnh được share nhau trên mạng thì vẫn còn nguyên nỗi ám ảnh. Anh Du, giọng rầu rĩ: “Trước đó mấy ngày, tôi phát hiện cá lóc và cá tra của gia đình nuôi dưới kênh liên tục chết bất thường và càng về sau số lượng chết càng lớn. Thấy nghi ngờ, tôi lặn xuống kênh nuôi cá lóc thì phát hiện 1 chai thuốc trừ sâu đã mở nắp nằm dưới đó. Tui đã báo vụ việc lên chính quyền, công an xã, huyện cũng đã xuống điều tra nhưng họ nói nguyên nhân cá chết có phải do thuốc sâu hay không thì phải giám định nguồn nước, cá… mới có kết luận chính xác”.


Anh Du bảo tổng đàn cá của anh trị giá khoảng 40 triệu - là nguồn sống của cả gia đình gồm 3 con nhỏ đang tuổi đến trường, nay thì kể như là trắng tay!


Hơn 2,5 tấn tôm 45 ngày tuổi với số lượng khoảng 107con/kg của ông Hà Quốc Giới (52 tuổi, ngụ ấp Quyết Thắng, xã An Trạch A, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu) cũng có số phận tương tự đàn cá lóc của ông Du. Trong đơn “báo án” gởi cơ quan chức năng, ông Giới cho biết một ngày đẹp trời, ông phát hiện tôm mình nuôi dưới hồ bỗng dưng thi nhau nhảy lên khỏi mặt nước như bị bỏng lửa. Ông Giới kêu nhân công xuống kiểm tra thì thu được một túi ni lông còn nồng nặc mùi thuốc trừ sâu. Lập tức ông Giới kêu người bán tháo tôm, nhưng cũng chỉ bán được khoảng 700kg, số còn lại chết thối đặc hồ, uớc tính thiệt hại hơn 200 triệu đồng.


Trước đó, ông Trần Văn Sảnh (57 tuổi, ngụ ấp Phước Tường B, xã Bình Phước, huyện Mang Thít, tỉnh Vĩnh Long) trong khi đi thăm ruộng thì phát hiện một lượng lớn mảnh chai nằm rơi vãi trên mặt ruộng của mình. Thấy vụ việc nghiêm trọng, một mặt ông Sảnh “báo quan”, một mặt khoanh vùng thu gom mảnh chai làm chứng cứ. Kết quả, ông Sảnh gom được… 3,6kg mảnh chai (gồm nhiều loại mảnh vỡ chai bia, chai nước tương, ly sành uống nước…). Tuy không thể khẳng định ai là người đã rải mảnh chai lên ruộng mình nhưng ông Sảnh cho biết, trước đây, phía gia đình có mâu thuẫn với một hộ dân ở cùng ấp. Mặc dù đã được ngành chức năng hòa giải nhưng sau đó ông thường xuyên bị người của gia đình kia hăm dọa.


Cùng thời điểm đó, cũng tại Vĩnh Long, ông Nguyễn Văn Đắng (54 tuổi, ngụ ấp Quang Đức, xã Trung Chánh, huyện Vũng Liêm) cũng đi “báo quan” chuyện nền ruộng của gia đình ông bị người lạ gài chông. “Tôi ra ruộng dọn đất chuẩn bị gieo sạ vụ lúa mới thì bị một vật cứng đâm vào bàn chân gây chảy máu. Lật lên xem thì đó là một cây sắt nhọn giống căm xe đạp (chiều dài khoảng 1/3 cây căm), được gắn vào khúc tre, hình dáng như cây chông một mũi. Lúc đó tôi nghĩ nghĩ là do người nào đó vô tình làm rớt lại nên bỏ qua.


Tuy nhiên, vài ngày sau, một người dân đi soi ếch trên ruộng nhà tôi tiếp tục bị chông đâm vào bàn chân chảy máu tương tự như tôi trước đó. Thấy lạ, tôi đi tìm quanh thì thu được thêm nhiều cây chông khác trên đất ruộng của gia đình. Tôi năm nay 54 tuổi, làm ruộng từ nhỏ nhưng chưa bao giờ thấy chuyện lạ lùng như thế này. Rõ ràng có ai đó muốn hại chết tôi”, ông Đắng bức xúc.


Hồn nhiên… ác


Ngoài việc đổ thuốc trừ sâu xuống các hồ tôm cá, thả chông và mảnh chai xuống ruộng như vừa kể, trong lần trao đổi với chúng tôi mới đây, Thiếu tướng Hồ Sĩ Tiến - Cục trưởng Cục Cảnh sát hình sự (C45), Bộ Công an còn kể thêm những “hành vi trả thù” tàn ác khác ở miền Tây mà ông biết được như đốt mía, đổ thuốc vào thân dừa, chặt chân trâu bò… Đáng nói là các “hành vi trả thù” chỉ mới xuất hiện trong vài năm trở lại đây và trải đều khắp các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long chứ không khu biệt ở một địa phương nào.


Còn nhớ hôm chúng tôi kể cho GS Võ Tòng Xuân nghe chuyện về Nguyễn Nhật Toàn, 33 tuổi ở Vĩnh Trinh (Vĩnh Thạnh, Cần Thơ). Chỉ vì say rượu, nhớ chuyện một người bà con tên Thảo trước đó bơm nước vô áo cá vô ý tràn qua ruộng của mình, Toàn đã mua 2 chai thuốc trừ sâu về đổ xuống ao cá trị giá hơn 1,6 tỉ đồng của ông Thảo cho bõ ghét. Để rồi sau đó Toàn nói với cơ quan điều tra rằng: “Bây giờ, em không biết xử lý sao nữa. Khi tỉnh dậy, biết mình đã sai. Em giờ cơm không đủ ăn lấy tiền đâu đền bạc tỉ”. Diễn biến vụ việc và câu trả lời, sao lại hồn nhiên một cách đau lòng thế nhỉ?


Nhân việc GS Võ Tòng Xuân nhắc chuyện “hồn nhiên” và “hồn nhiên ác”, chúng tôi chợt nhớ đến một giai thoại lịch sử rất thú vị mà dân gian Nam bộ truyền khẩu. Rằng thời Nguyễn Ánh đánh thắng nhà Tây Sơn lên ngôi vua được một vài năm, một hôm có một nhóm điền chủ Nam bộ đến trước cửa Ngọ Môn hỏi thăm lính canh đòi gặp “thằng Hai Ánh”. Lính gặng hỏi mãi mới biết “thằng Hai Ánh” là vua Gia Long bèn nạt dữ, bảo mấy ông này phạm tội khi quân.


Các điền chủ không chịu, cãi cọ ầm ĩ, chuyện đến tai vua. Vua Gia Long bèn sai người đem mấy cây gấm ra tặng nhưng các điền chủ Nam bộ không nhận, bảo “tụi tao lặn lội mấy tháng trời từ trong nam ra đây, mang theo một mớ khô lóc, chỉ muốn gặp và nhậu với bạn cũ là thằng Hai Ánh một trận rồi về chớ có xin xỏ cái gì đâu mà tặng gấm. Không nhậu với nhau được một trận tới bến thì tụi tao dzìa!”. Chắc là chuyện vui thôi nhưng lại cơ bản khái quát về sự thật thà, chân thành, hồn nhiên, tốt bụng… trên cả mức tuyệt vời của những người dân Nam Bộ không chỉ với bạn bè. Nhưng hình như những tính từ này bây giờ đã trở nên xa lạ với người dân đồng bằng?


Câu hỏi đó cứ ám ảnh chúng tôi cho đến một buổi chiều mưa xối xả ở thành phố Châu Đốc (An Giang). Chúng tôi tình cờ gặp lại ông Nguyễn Văn Sức, nguyên lãnh đạo Đội kiểm soát Hải Quan chống buôn lậu An Giang, nhân vật chính trong vụ đưa “vua đường lậu” Vi Ngươn Thạnh hay còn gọi là “Tỷ đường” ra truy tố trước pháp luật mà báo Lao Động đã nhiều lần phản ánh.


Có thể nói, ông Sức và ông “Tỷ đường” là kẻ thù không đội trời chung. Và bây giờ, ông “Tỷ đường” đang ngồi trại tạm giam, còn ông Sức thì cũng vừa bị chuyên công tác khác do trước đó đã quá rắn, quá quyết liệt trong việc đấu tranh chống ông “Tỷ đường” làm mếch lòng cấp trên. Tuy nhiên chuyện đó vẫn không làm chúng tôi bất ngờ bằng việc ông Sức kể trong quá trình đánh án nhiều năm, lâu lâu ông Sức và ông “Tỷ đường” lại… ngồi cà phê chung với nhau. “Bình thường mà, có gì đâu ngạc nhiên?” - ông Sức cười khi thấy chúng tôi há hốc mồm.


“Có khi chúng tôi cà phê ngay sau khi tối hôm trước vừa cho bắt của ông “Tỷ đường” một lượng đường rất lớn từ Campuchia buôn lậu vào nội địa. Và ông Tỷ cứ vò đầu bức tai không hiểu sao tôi lại… tài đến thế”. Ông Sức bảo “tôi nhớ mãi có lần ông “Tỷ đường” ngồi cà phê với tôi tâm sự rất thật rằng ông ta thù tôi tận xương tủy, ông ta đã bỏ ra rất nhiều tiền để tìm cách đẩy tôi đi khỏi vị trí công tác hiện tại nhưng không hiểu sao tôi vẫn chưa bị cho đi…”. Những chuyện như thế này, liệu có thể nghe được ở đâu khác trên đất nước mình, ngoài miền Tây Nam Bộ?


Mừng vì vẫn còn chuyện sinh động để mà ví dụ sự thật thà, chân thành, hồn nhiên, tốt bụng… của người dân miền Tây Nam Bộ. Nhưng lại nghe buồn bởi những “hồn nhiên” kiểu ông Sức và ông “Tỷ đường” như vừa kể lại là chuyện thiểu số, trong khi những đổ thuốc trừ sâu xuống ao tôm cá, thả mảnh chai và chông xuống ruộng, chặt chân trâu bò… để giải quyết mâu thuẫn, để trả thù nhau lại đang ngày một nhiều hơn…


“Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng tôi cho rằng, nguyên nhân quan trọng nhất xuất phát từ việc ở các vùng nông thôn của miền Tây, sự hiểu biết về pháp luật của một bộ phận cũng còn hạn chế nên khả năng gây ra các hành vi phạm pháp mà không lường trước hậu quả cũng cao hơn ở các khu vực khác” (Thiếu tướng Hồ Sĩ Tiến - Cục trưởng Cục Cảnh sát hình sự (C45), Bộ Công an).


........./.