Cung Trầm Tưởng



Từ triền tiệm cận cất bay lên đời 



Cung Trầm Tưởng

Lời lền quện nhựa ê a 
Lưỡi chua loét cặn trời sa tù mù 
Ngà ngà mặn muối thiên thu 
Rêu nhơm nhớp máu, mốc u ẩm hồn 
Nhang xiêm ngải, khói buồn nôn 
Sắt đinh tanh tưởi, búa dồn dập phang 
Rơi son, rã nhũ, bung vàng 
Chão thừng bực bội, ván sàng động dao 
Buông xuôi tay, rỗng sọ đầu 
Mung lung một giấc hồ nào chửa quen 
Bên kia lẫn tiếng trùng rên 
Áng chừng rười rượi còn chen lời người 
Tung chăn, bật nắp quan tài 
Ngỡ ngàng nghe tiếng đời ngoài rộn vang 
Khuyên kêu đến, sáo nói sang 
Một hôn phối mới dệt đan nếp đời 
Một hồng sợi nối muôn nơi 
Nắng trao nhẫn cẩn ngọc trời lung linh 
Hồn từ thức giấc u minh 
Chứa chan niềm nỗi hoan sinh chưa từng 
Dẫu dù đời có đêm bưng 
Vẫn kiên ủ một sáng bừng bình minh 
Diệt sinh mầm chốt trong mình 
Sống là từng phút phục sinh diệu kì 
Sau mai đi sẽ trở về 
Lướt qua trần thế một vì sao băng 


....